Dựa trên lập trường sư phạm có thể nói rằng: không có trẻ hư, chỉ có cách dạy sai, và nếu thành công loại bỏ những vấn đề trong giáo dục thì việc dạy trẻ sẽ trở nên dễ hàng hơn rất nhiều.
Cho tới giờ, vẫn còn nhiều người lớn cho rằng khi trẻ còn nhỏ thì không cần tôn trọng trẻ. Nhưng mà chúng ta không biết rằng trẻ em khôn ngoan hơn chúng ta nghĩ rất nhiều, thông thường trẻ gợi ý cho chúng ta cách xây dựng mối quan hệ với trẻ qua những hành vi của mình. Những đứa trẻ trước 3 tuổi sẽ yêu mọi mặt của cha mẹ mình, chấp nhận mặt tốt mặt xấu của phụ huynh. Nhưng bản năng trẻ không chỉ nhìn và nhận thấy những mặt xấu của phụ huynh, mà còn lo lắng vì điều đó. Một số phụ huynh cho rằng nếu không bộc lộ những cảm xúc tiêu cực trước mặt trẻ thì có thể giấu những cảm xúc này, nhưng điều này về cơ bản là sai.
Trẻ có thể chưa giao tiếp thành thạo bằng lời nói, nhưng có thể hiểu được ngôn ngữ cơ thể. Trẻ có thể đọc tâm trạng của cha mẹ qua những cử chỉ và ánh mắt, tư thế và nét mặt, thông qua xúc giác. Nếu bạn nói với trẻ rằng bạn yêu bé trong lúc bạn giận hay buồn, trẻ sẽ không nhận được thông tin từ lời nói, mà là từ cảm xúc hiện tại của bạn. Tức là người mẹ mặc dù vô thức, đã nói dối trẻ, thể hiện sự thiếu tôn trọng đối với trẻ. Và khi trẻ cảm nhận được trong tiềm thức, trẻ có thể phản ứng theo những cách khác nhau: một số thì có thể khóc, một số thì tức giận, một số thì trở nên khép kín hơn. Và người mẹ sẽ không ngờ tới những phản ứng như vậy, cho nên phản ứng ngược lại của người mẹ là khó chịu và lên án trẻ: tại vì trẻ cho nên mới có tình huống hiện tại.