RG#37. Làm sao để con nghe?
Có 2 lý do khiến một đứa trẻ không nghe: không nghe thấy, không thích những gì bố mẹ yêu cầu chúng làm, hoặc là không tôn trọng bố mẹ.
Thi thoảng việc bị-lờ-đi làm mình khá bực bội.
Có 2 lý do khiến một đứa trẻ không nghe: không nghe thấy, không thích những gì bố mẹ yêu cầu chúng làm, hoặc là không tôn trọng bố mẹ. Bố mẹ cần phải tìm hiểu và chọn ra được lý do phù hợp.
Trong buổi trò chuyện với cô giáo hôm trước, mình được biết ở lớp Ốc là người lắng nghe và thực hiện theo các chỉ dẫn vô cùng tốt, tốt vượt trội so với độ tuổi lên 3 và so với mặt bằng chung.
Điều này khiến mình thực sự ngạc nhiên, vì đôi khi ở nhà con… không như vậy. Và chắc chắn việc giao tiếp của bọn mình và con những lúc như vậy là có vấn đề.
Lý do 1: Con không nghe vì thực sự con không nghe thấy
Đôi khi con quá tập trung vào việc đang làm, đang chơi nên chúng không phản hồi lại bố mẹ. Những lúc như vậy, đừng nghĩ con đang lờ đi. Mà đơn giản là do sự phát triển trí não mà con thực sự không nghe thấy gì. Một đứa trẻ nhỏ chỉ có thể tập trung vào 1 việc hoặc 1 sự quan tâm vào 1 thời điểm.
Khi não bộ phát triển hơn, con sẽ tập trung cao hơn. Ở giữa giai đoạn 5-7 tuổi, có một khái niệm gọi là 5to7 Shift (cuộc chuyển đổi giai đoạn 5 sang 7), sẽ có một thay đổi lớn ở con. Trước thời điểm này, não bộ chưa đủ liên kết để có 2 hay nhiều ý tưởng một lúc trong đầu.
Nếu bạn gọi mà con không trả lời, hãy thử: – đi đến gần và gõ nhẹ lên vai con – cúi sát mặt vào con và cười – nhìn vào mắt con để thu hút sự chú ý
Sau đó bạn hãy yêu cầu hoặc hướng dẫn con làm gì đó. Điều này luôn hiệu quả kể cả khi con lớn hơn: kết nối trước khi đưa ra yêu cầu hay hướng dẫn.
Lý do 2: Con không nghe vì con không thích những gì bố mẹ yêu cầu làm.
Con có thể đang nghĩ “Nếu mình giả vờ không nghe mẹ, thì chắc sẽ không phải đi ngủ”. Người lớn cũng vậy thôi.
Nếu biết con đang cố tình không nghe vì không thích những gì bạn đang nói, hãy cố gắng tìm ra giải pháp.
Nhắc tới lắng nghe, tức là chúng ta đang nhắc tới khả năng hợp tác của trẻ. Trẻ sẽ lắng nghe, hoặc hợp tác với những gì bố mẹ yêu cầu. Hãy gợi mở cho con vài lời đề nghĩ hấp dẫn, ví dụ “Đánh răng xong mình sẽ vào bật đèn minion nhé”. Giải pháp win-win có thể giúp cải thiện được việc này.
Đừng để con bỏ qua cũng như đừng lặp lại quá nhiều các yêu cầu hay các đề nghị. Khi lặp lại nhiều lần, cũng đồng thời có nghĩa bạn đang dạy con “không có nghĩa nó là lần đầu tiên”. Ví dụ: – Ốc, hôm nay mình phải đi học sớm. Con có muốn đi luôn không hay là 5 phút nữa? – Ok, vậy 5 phút nữa mình sẽ đi. – (Hết 5 phút): đừng chờ đợi nài nỉ cho tới khi con đi. Nếu con nói “Thêm 5 phút nữa đi”, đừng nói “Ok, thêm 5 phút nữa”. Bạn cần phải tuân thủ những gì mình đã nói ra. – Kết nối: Con đã chơi xếp gỗ rất vui rồi mà. Mẹ rất thích Ốc xếp gỗ đấy. – Tìm giải pháp: Vậy con có muốn mang logo theo trên xe đẩy không? Rồi Ốc nói cho mẹ biết con đang xếp gì. Có phải cái thuyền không nhỉ? – Hoặc “Thi xem ai ra cửa trước rồi lấy giầy không?”…
Như vậy, bạn đang dạy con về hợp tác và không cho con cơ hội bỏ qua bạn, không xung đột.
Nếu bạn thấy con đang cố tình tránh né và không lắng nghe, hãy cố gắng tìm hiểu xem mình đã có được sự chú ý và kết nối của con trước khi đưa ra yêu cầu hay chưa. Bạn đã cố gắng các giải pháp khác để con không từ chối những yêu cầu? Bạn có cùng con trong suốt quá trình không? Đừng có nói như nói với bức tường và mong con sẽ lắng nghe. Đừng để bản thân mình nổi điên hay con bắt đầu la hét. Hãy bình tĩnh và linh hoạt để con không có cơ hội cũng như có quyền được lờ đi bố mẹ.
Nếu đã thử như những gợi ý trên mà con vẫn không hợp tác? Có lẽ con cần phải khóc một chút. một đứa trẻ cố gắng tỏ ra cứng rắn và khó khăn có lẽ là đứa bé đã bị “chai” các cảm xúc. Nên để con khóc. Với nước mắt, bạn sẽ thấy con hợp tác hơn.